Become A Donor

Become A Donor
Lorem Ipsum is simply dummy text of the printing and typesetting industry.

Contact Info

684 West College St. Sun City, United States America, 064781.

(+55) 654 - 545 - 1235

info@zegen.com

Sống Đức Tin Giữa Đời Thường

Bạn thân mến! Giữa nhịp sống hối hả của xã hội hiện đại, khi mà chủ nghĩa khoa học vạn năng khiến con người tin rằng lý trí có thể giải thích mọi sự, nhiều người dễ quên đi những giá trị thiêng liêng – nền tảng của đức tin. Người ta chạy đua với công việc, học tập, những lo toan cơm áo gạo tiền và thế là đức tin dường như lại trở thành một thứ gì đó mỏng manh, dễ bị lãng quên. Giữa những thách thức đó, người kitô hữu được mời gọi sống đức tin như thế nào? Có lẽ, sống đức tin không chỉ dừng lại ở việc đọc kinh, đi nhà thờ hay tham dự các nghi lễ tôn giáo, sống đức tin cũng không hẳn là chỉ giữ lấy đức tin như một niềm tin cá nhân, mà là một hành trình sống hằng ngày, nơi niềm tin vào Chúa Kitô thấm sâu vào từng suy nghĩ, lời nói và hành động và thể hiện đức tin ấy trong từng hành vi, từng tương quan, từng bổn phận đời thường. Chính trong những điều tưởng chừng như nhỏ bé đó lại giúp cho đức tin trở nên sống động, trưởng thành và góp phần trở nên “muối-men-ánh sáng cho trần gian”.

Với người Công giáo, “Đức Tin” là ơn Thiên Chúa ban, hay nói cách khác con người không tự tạo ra đức tin bằng nỗ lực riêng của mình, nhưng đó là ơn gọi và tặng phẩm Thiên Chúa trao ban, nhờ đó con người tự do đáp trả mặc khải của Thiên Chúa. Trong bối cảnh Việt Nam đang trong quá trình hội nhập sâu rộng với thế giới, với nhiều thay đổi về kinh tế – xã hội, một đất nước đa tôn giáo và đa văn hóa, nơi mà giá trị truyền thống và hiện đại đan xen thì việc sống đức tin còn là một sứ mạng “chứng tá” không lời. Chúng ta biết rằng cuộc sống hiện đại mang đến nhiều cơ hội, nhưng đồng thời cũng đặt con người trước những áp lực mưu sinh, cạnh tranh công việc và cám dỗ vật chất. Sống trong thời đại áp lực mưu sinh như vậy đôi khi khiến con người quên đi giá trị của sự bình an. Bao người thức trắng đêm vì công việc, vì tiền học cho con, vì nỗi lo lắng cho người thân đang bệnh tật. Giữa những gánh nặng ấy động lực có thể giúp họ vượt qua khó khăn và tìm lại sự bình an chính là đức tin. Đức tin trở thành chỗ dựa âm thầm nhưng bền vững tuy không cất gánh nặng khỏi ta, nhưng giúp ta đủ sức đối diện và ôm lấy những gánh nặng đó với lòng can đảm. Có biết bao người Kitô hữu – những người lao động giản dị, những bà mẹ tảo tần, những người cha lặng lẽ hy sinh vẫn mỗi ngày thì thầm với lời cầu xin nhỏ bé: “Xin cho con đủ sức để tiếp tục”. Sống đức tin hôm nay cũng là giữ sự trung thực trong một thế giới đôi khi dễ xuề xòa với gian dối. Việc làm ăn lương thiện, giữ chữ tín, tôn trọng người khác – những điều nghe có vẻ đơn giản nhưng thật sự là những “ hy sinh thầm lặng”. Bao người chọn làm điều đúng dù phải chịu thiệt thòi, vì họ tin rằng làm điều thiện là cách sống đẹp nhất mà đức tin mời gọi. Họ không cần lớn tiếng, nhưng đời sống của họ lại trở thành lời chứng ta mạnh mẽ hơn bất cứ bài giảng nào. Đức tin – Ngọn lửa sống, âm thầm nhưng mạnh mẽ, đức tin trở thành điểm tựa để tín hữu vượt qua những khó khăn thử thách, biết sống yêu thương và chia sẻ. Sống đức tin Công giáo không đồng nghĩa với việc tách mình ra khỏi đời sống xã hội hay né tránh khó khăn. Sống đức tin Công giáo là tìm thấy Chúa trong những chuyện nhỏ bé, từ lời nói, nụ cười đến hành động quan tâm  giúp đỡ người khác. Người tín hữu cũng được mời gọi sống trung thực, công bằng, tôn trọng luật pháp, và tôn trọng người khác, ngay cả khi điều đó không mang lại lợi ích cá nhân. Đây là cách mà đức tin trở thành ánh sáng trong đời thường: không phải qua những lời rao giảng, mà qua chính cách sống hằng ngày, qua sự hiện diện yêu thương và trách nhiệm với cộng đồng. Hoặc có thể là một lời nói lịch sự, một hành động tử tế, một sự kiên nhẫn với người khó tính, một sự im lặng để tránh làm tổn thương ai đó, một sự chia sẻ cho người đang thiếu thốn. Những việc làm và suy nghĩ đó đang biến niềm tin thành hành động có sức lan tỏa “ Hãy làm việc nhỏ với một tình yêu lớn” (Thánh Têrêsa Calcutta).

Trong gia đình, đức tin được nuôi dưỡng qua những điều thân thương: bữa cơm đạm bạc nhưng ấm áp, tiếng cười trẻ thơ, sự hy sinh của cha mẹ, và cả những giọt nước mắt thầm khi gia đình phải trải qua thử thách. Những lúc ấy, người ta mới thực sự cảm nhận rằng đức tin không phải là điều xa xôi, mà là sợi dây nối kết các thế hệ, giúp mỗi người tin rằng bên kia nỗi buồn luôn có hy vọng. Qua kinh nghiệm mục vụ tại các giáo xứ, ít nhiều tôi nhận thấy được một số gia đình, người trẻ, đặc biệt là các bạn sinh viên và công nhân, họ thường gặp khó khăn trong việc gìn giữ đức tin trong công việc, học tập, và các mối quan hệ xã hội. Họ muốn sống theo đức tin, nhưng đôi khi sự bận rộn, những lo toan đời sống hay áp lực xã hội khiến họ cảm thấy xa cách với Thiên Chúa. Đây là thực tế mà bất cứ người mục vụ nào cũng từng chứng kiến: nhiều gia đình vẫn đi lễ, đọc Kinh Thánh, nhưng trong tâm hồn, đức tin chưa thực được sống một cách sinh động. Tuy nhiên, chính trong những khoảnh khắc đời thường, đức tin lại được mời gọi tỏa sáng: đó có thể là việc một bác nông dân cần cù lao động, một cô giáo tận tụy với học trò khó khăn, một người bạn sẵn sàng lắng nghe và chia sẻ nỗi đau của người khác… chính những hành động nhỏ ấy, giản dị nhưng chân thành, là những minh chứng sống động về đức tin. Như thế, Đức tin không chỉ là những nghi thức tôn giáo, những việc làm quá khó nhưng là cách chúng ta yêu thương, phục vụ và hiến thân cho tha nhân trong mọi hoàn cảnh. Hiện nay cũng có nhiều giáo xứ, hội đoàn, nhóm sinh viên Công giáo…. đã bắt đầu quan tâm đến việc hỗ trợ nhau sống đức tin trong đời thường: từ các buổi chia sẻ kinh nghiệm sống đạo, các lớp giáo lý thực hành, đến những hoạt động bác ái, bảo vệ môi trường, hay hỗ trợ người nghèo. Những trải nghiệm này giúp mỗi người cảm nhận sâu sắc rằng đức tin không tách rời đời sống, mà thấm nhập vào từng hành động nhỏ, từng lựa chọn hằng ngày.

Mùa vọng năm nay được đặt trong tâm tình của Năm Thánh Hy Vọng “Những Người Lữ Hành Hy Vọng” mời gọi mỗi tín hữu nhìn lại hành trình đức tin của mình trên mảnh đất Việt, để nhận ra rằng Chúa vẫn đang đồng hành trong từng nhịp thở đời thường. Năm Thánh nhắc chúng ta rằng: hy vọng không ở đâu xa, hy vọng bắt đầu từ chính trái tim biết mở ra và bước đi trong đức tin, tình thương và sự kiên trì. Đức tin không tự nhiên lớn lên, và càng không thể lớn lên trong sự vội vã. Mùa vọng là thời gian thanh luyện, là lời mời gọi trở về với mối tương quan riêng tư giữa con người với Thiên Chúa. Như thánh Augustino đã viết: “ Lạy Chúa, Ngài dựng nên con cho Ngài, và lòng con khắc khoải cho đến khi được nghỉ yên trong Ngài.” Đặc biệt hơn, Hội Đồng Giám Mục Việt Nam đã có thư chung gửi tới toàn thể Dân Chúa về sứ mạng loan báo Tin Mừng với chương trình mục vụ năm 2025-2026 với chủ đề: Mỗi Kitô hữu là một môn đệ thừa sai: “Anh em là ánh sáng thế gian” (Mt 5,14). Với định hướng mục vụ năm nay cho chúng ta biết rằng ánh sáng không hiện hữu cho chính nó nhưng để soi sáng cho mọi người, ánh sáng đức tin được chiếu tỏa ra bên ngoài qua nhưng việc tốt lành chúng ta làm trong đời sống cá nhân, gia đình, cũng như trong môi trường xã hội. Bằng cách đó, chúng ta trở nên như nắm men góp phần vào việc thánh hóa thế giới từ bên trong, và giới thiệu Đức Kitô cho người khác. Chủ đề mục vụ năm 2025-2026 là cơ hội để chúng ta sống đức tin giữa đời để cùng nhau tham gia vào sứ mạng loan báo Tin Mừng của Hội Thánh.

Giữa guồng quay hiện đại, giữa những khó khăn và cám dỗ, sống đức tin là một lời mời gọi kiên trung: hãy để đức tin dẫn lối cho từng bước chân, để mỗi ngày trôi qua, đời sống chúng ta trở thành một minh chứng sống động, một lời chứng thật về tình yêu và sự trung thành của Thiên Chúa trong đời thường. Sống đức tin giữa đời thường không phải là con đường bằng phẳng. Nó đòi hỏi sự dấn thân, sự kiên nhẫn, và cả khả năng nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa trong từng khoảnh khắc đời sống. Nhưng chính nhờ những trải nghiệm này, mỗi tín hữu mới thực sự nhận ra rằng đức tin không chỉ là niềm tin, mà là một nghệ thuật sống – nghệ thuật biến mọi hành động đời thường thành lời ca ngợi Thiên Chúa và phục vụ tha nhân. Như thế, đức tin không đòi ta phải trở nên vĩ đại, nhưng mời ta sống trọn vẹn trong từng lời nói, từng lựa chọn, từng nghĩa cử nhỏ bé. Khi ta trung thực giữa những cám dỗ, kiên nhẫn giữa mệt mỏi, yêu thương giữa lạnh lùng, thì đức tin âm thầm trở thành ánh sáng nâng đỡ cả cuộc đời. Sống đức tin giữa đời thường chính là bước đi nhẹ nhàng mà vững chãi, là gieo vào cuộc sống những hạt giống của tình yêu và sự bao dung.

 

Hạt Cát

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked*